第三十一课 上 善上善若水,水善利万物而不争。处众人之所恶,故几於“道”。居善地,心善渊,与善仁,言善信,正善治,事善能,动善时,夫唯不争,故无尤。dì sān shí yī kè shàng shànshàng shàn ruò shuǐ,shuǐ shàn lì wàn wù ér bù zhēng。chǔ zhòng rén zhī suǒ wù,gù jī yú dào。jū shàn dì,xīn shàn yuān,yǔ shàn rén,yán shàn xìn,zhēng shàn zhì,shì shàn néng,dòng shàn shí,fú wéi bù zhēng,gù wú yōu。第三十二课 天 长天长地久,天地所以能长且久?以其不自生,故能长生。是以圣人后其身而身先。外其身而身存。非以其无私耶,能成其私。dì sān shí èr kè tiān chángtiān cháng dì jiǔ,tiān dì suǒ yǐ néng cháng qiě jiǔ?yǐ qí bú zì shēng,gù néng cháng shēng。shì yǐ shèng rén hòu qí shēn ér shēn xiān。wài qí shēn ér shēn cún。fēi yǐ qí wú sī yé,néng chéng qí sī。第三十三课 勇 於勇於敢则杀,勇於不敢则活。此两者,或利或害,天知所恶。孰知其故,是以圣人犹难之。天之“道”。不争而善胜,不言而善应,不召而自来,纟单然而善谋。天网恢恢,疏而不失。dì sān shí sān kè yǒng yúyǒng yú gǎn zé shā,yǒng yú bù gǎn zé huó。cǐ liǎng zhě,huò lì huò hài,tiān zhī suǒ è。shú zhī qí gù,shì yǐ shèng rén yóu nán zhī。tiān zhī dào。bù zhēng ér shàn shèng,bù yán ér shàn yìng,bú zhào ér zì lái,chǎn rán ér shàn móu。tiān wǎng huī huī,shū ér bù shī。第三十四课 之 道天之“道”。其犹张弓与,高者抑之,下者举之,有余者损之,不足者补之,天之“道”。损有余而补不足。人之道则不然,损不足以奉有余。孰能有余以奉天下?唯有“道”者。是以圣人。为而不恃,功成而不处,其不欲见贤。dì sān shí sì kè zhī dàotiān zhī dào。qí yóu zhāng gōng yǔ,gāo zhě yì zhī,xià zhě jǔ zhī,yǒu yú zhě sǔn zhī,bù zú zhě bǔ zhī,tiān zhī dào。sǔn yǒu yú ér bǔ bù zú。rén zhī dào zé bù rán,sǔn bù zú yǐ fèng yǒu yú。shú néng yǒu yú yǐ fèng tiān xià?wéi yǒu dào zhě。shì yǐ shèng rén。wéi ér bú shì,gōng chéng ér bù chǔ,qí bú yù jiàn xián。第三十五课 盈 之持而盈之,不如其已。揣而棁之,不可长保。金玉满堂,莫之能守。富贵而骄,自遗其咎。功遂身退,天之道。dì sān shí wǔ kè yíng zhīchí ér yíng zhī,bù rú qí yǐ。chuǎi ér zhuō zhī,bù kě cháng bǎo。jīn yù mǎn táng,mò zhī néng shǒu。fù guì ér jiāo,zì yí qí jiù。gōng suì shēn tuì,tiān zhī dào。第三十六课 太 上太上。下知有之。其次,亲而誉之。再次,畏之。再次,侮之。信不足焉,有不信焉。悠兮其事言,功成是遂,百姓皆谓我自然。dì sān shí liù kè tài shàngtài shàng。xià zhī yǒu zhī。qí cì,qīn ér yù zhī。zài cì,wèi zhī。zài cì,wǔ zhī。xìn bù zú yān,yǒu bú xìn yān。yōu xī qí shì yán,gōng chéng shì suì,bǎi xìng jiē wèi wǒ zì rán。第三十七课 为 大大“道”汜兮其可。万物恃之生而不辞,功成不名有,衣养万物而不为主。常无欲,可名於小矣。万物归焉而不为主,可名为大矣。以其终不自为大,能成其大。dì sān shí qī kè wéi dàdà dào sì xī qí kě。wàn wù shì zhī shēng ér bù cí,gōng chéng bù míng yǒu,yī yǎng wàn wù ér bù wéi zhǔ。cháng wú yù,kě míng yú xiǎo yǐ。wàn wù guī yān ér bù wéi zhǔ,kě míng wéi dà yǐ。yǐ qí zhōng bú zì wéi dà,néng chéng qí dà。第三十八课 不 立企者不立。跨者不行。自见者不明,自是者不彰,自伐者无功,自矜者不长。其在“道”也。曰余食赘行,物或恶之,故有“道”者不处。dì sān shí bā kè bú lìqǐ zhě bú lì。kuà zhě bù xíng。zì xiàn zhě bù míng,zì shì zhě bù zhāng,zì fá zhě wú gōng,zì jīn zhě bù cháng。qí zài dào yě。yuē yú shí zhuì xíng,wù huò wù zhī,gù yǒu dào zhě bù chǔ。第三十九课 为 之将欲取天下而为之,吾见其不得已。天下神器,不可为也。为者败之,执者失之。故物或行或随,或戏或吹,或强或羸,或挫或隳。是以圣人去甚,去奢,去泰。dì sān shí jiǔ kè wéi zhījiāng yù qǔ tiān xià ér wéi zhī,wǔ jiàn qí bù dé yǐ。tiān xià shén qì,bù kě wéi yě。wéi zhě bài zhī,zhí zhě shī zhī。gù wù huò xíng huò suí,huò xì huò chuī,huò qiáng huò léi,huò cuò huò huī。shì yǐ shèng rén qù shèn,qù shē,qù tài。第四十课 抱 一曲则全,枉则直,洼则盈,敝则新,少则得,多则惑。是以圣人抱一,为天下式。不自见故明,不自是故彰,不自伐故有功,不自矜故长。夫唯不争,故天下莫能与之争。古之所谓曲则全者,岂虚言哉,诚全而归之。dì sì shí kè bào yīqū zé quán,wǎng zé zhí,wā zé yíng,bì zé xīn, shǎo zé dé,duō zé huò。shì yǐ shèng rén bào yī,wéi tiān xià shì。bú zì xiàn gù míng,bú zì shì gù zhāng,bú zì fá gù yǒu gōng,bú zì jīn gù zhǎng。fú wéi bù zhēng,gù tiān xià mò néng yǔ zhī zhēng。gǔ zhī suǒ wèi qū zé quán zhě,qǐ xū yán zāi,chéng quán ér guī zhī。 |
|